Thông tin

TIỂU SỬ 

TIỂU NI DIỆU HÂN ...

THÍCH NỮ NHUẬN DIỆU HÂN TIỂU SA DI . 

XUẤT GIA 19 THÁNG 6 NĂM 2000 tại chùa BÁT NHÃ.

SƯ PHỤ THÍCH MINH THIỆN...

SAU 14 NĂM THỌ GIỚI SA DI 

THẾ DANH [ NGUYỄN THỊ QUÂN  ] ...Năm sinh không có thật ,theo giấy tờ khai sinh tự lập 17 tháng 10 1959 công an phường 11 Quận 3 TPHCM cấp khai sinh cho vì không có khai sinh . 

Cha Tên ; NGUYỄN VĂN BA  SINH 1916 

Mẹ tên ; ĐỖ THỊ Y  SINH 1918 

 

Tiểu Ni Diệu Hân sinh tại làng ấp 3 xã Phước Dân, Huyện Cần Đước, Tỉnh LONG AN .

Theo người dân trong vùng và cô họ kể lại Tiểu Ni Diệu Hân sinh vào mùa nước nổi tháng 10 âm lịch giờ đứng bóng. Quanh vùng thợ gặt mùa lúa xa mo về nghỉ trưa ...Cô tiểu được sinh rớt tại nhà khi cuống rúng còn lòng thòng ,mẹ cô hoang tưởng cô là một vật gì nên lấy cây đòn tay chống cửa đánh cô tan xương nát thịt rất ghê hồn . Người cô họ có tên Cô Tư Ơ thấy, nghe là "Tao đánh mày chết, mày con ai đến đây hại tao ,tao giết mày" ...Cô Tư thấy la lên và chạy đến bế đứa nhỏ máu me đầy người kiêu hô hàng xóm quanh vùng cứu giúp ,trước mắt mọi người không tưởng nổi cô bé nhỏ tan xương nát thịt ,chuẩn bị chôn cất ,Không hiểu sao đứa nhỏ vẩn còn nhúc nhích .

 

Cô Tư và tất cả cô bác trong làng mới bó thân cô nhỏ lại ,lúc đó bệnh viện ở xa ,không có phương tiện ,vậy mà cô bé lành thịt xương và sống ...Cha cô mới nhờ BÀ VÚ CHÍNH nuôi hộ rất mắc tiền .Bà Vú chính cho biết là có một vị SƯ nào đó đi ngang qua đường nói rằng cô bé đó con nhà CHÙA phải để chổm tóc dài ,không được cắt ,nếu cắt không nuôi được ,và chỉ cho mặc đồ cũ không cho mặc đồ mới. 

Vú chính nuôi cô không cực khổ ,dù Vú Chính có con cũng mới sinh chưa đầy một năm tên là TÝ  ,Theo lời Vú kể cô nhỏ nằm riêng bằng chiếc võng tự động đưa ...Sau một năm trôi qua ANH TÝ bệnh cho nên Vú Chính trả cô về với gia đình nuôi dưỡng.

Từ khi cô được trả về cho gia đình nuôi dưỡng ,cô bị đánh đập rất là tàn khóc và không có sự nuôi dạy trong tình yêu thương ...Nhưng cô được tình yêu thương của BẬC VÔ HÌNH HUYỀN BÍ không thể tin được đó là sự thật trong cuộc đời cô tiểu.

...Cô lớn lên trong gia đình trung nông ...Cô phải đối diện trong đời sống ghê hồn trong 3 cõi ghê hồn không hiểu vì sao.

Thứ 1 là người thân của cô trong 7 anh em người nào củng có phần đánh đập không tiếc thương ,CHA MẸ cô chưa một lần nói lời yêu thương với cô trong tuổi thơ dù lên 1 ,lúc nào củng chửi rủa cô rất ghê hồn .

Thứ 2 cô phải đối diện với tất cả những người vô hình tàn ác ghê sợ lúc nào cũng muốn giết cô và hù nhát cô rất ghê hồn ,cô rất sợ hãi khi đêm đêm xuống kể cả giờ chiều ,cô phải đối diện với nhiều kẻ ác vô hình không ai thấy chỉ có một mình cô thấy thôi .

Thứ 3 Cô được tình yêu thương rất nhiều vị vô hình đẹp kể cả xấu ,người bay trên không lã lướt và dạy cô điều hay lẽ phải ,và ẵm bồng cô mổi khi cô bị đánh đập trong đau đớn ,Cô được tình yêu thương ve vuốt dạy bảo "Con không khóc vì con có số nhà chùa".

 Tuổi thơ của cô phải đối diện như thế cho đến cô hủy đi mái tóc cô tiểu tại gia ,là năm 14 tuổi .Gia đình cô từ đó không còn đánh cô nữa ,nhưng mái trường học tuổi thơ của cô cũng không có ,lúc đó cô không có giấy khai sinh không ai cho cô đi học ,cô đi học trường làng phước lợi cô bị ÔNG THẦY ĐÁNH bán sống bán chết vì cô có cái đầu cô tiểu  không giống ai ,cô sợ quá bỏ học ...Sau đó BÀ NGOẠI cô đưa cô lên sài gòn năm cô 7 tuổi ,cô được đưa vào học trường tư TRí ĐỨC ở đường Bà Hạt quận 10. Cô bị các bạn nắm tóc triêu ghẹo vì cô có cái đầu cô tiểu không giống ai ,từ đó cô cũng bỏ học ,tóm lại cô tiểu chưa học hết 24 chữ cái và sau đó ở nhà luông áo dài cho dì ,làm việc tất cả mọi thứ không có làm biến.

14 TUỔI cô tiểu tự xã mái tóc, cô lén dì đi làm thuê ,nhưng dì không cho . 16 tuổi cô tự kiếm tiền học may trong đói rách ,19 tuổi cô quyết chí về quê có khu vườn của nội bỏ hoang cô trồng mía để lấy tiền mở tiệm may ,nhưng lại bất thành vì gặp phải kẻ gian tham và lủ chuộc tàn phá ...Cô trở lại TPHCM vào đời đầy nghiệt ngã của kiếp đời bi thương ,cô vẩn giữ lấy thân mình trong sáng ...Cô có rất nhiều bạn ăn chơi, có học, trí thức và bần hèn trong cuộc sống cô điều chơi chung hết ...Cô trải qua nhiều cuộc sống ghê hồn trong thảm khóc túng thiếu đói ăn rau muốn trừ cơm ,bán máu để trả nợ cho những ngày đói cơm phải ăn thiếu từ tô hủ tiếu cạn nồi . 

Cô thương người đối rách hơn cô ,cô có bao nhiêu cho hết bấy nhiêu cứ làm thế ...Rồi vô tình lấy chồng sinh con trong nhiều nghiệt ngã trong lúc đó nhiều Ân Sư vô hình cản  cô không được lấy chồng vì cô có số nhà chùa ...Cô nói rất lớn tiếng rằng ,là con không thích đi tu ,con là con của người đời ,ba má con đâu có ai đi tu đâu mà cứ nói con đi tu ,nói chuyện quá hoang đường ,các vị là ai ,vì sau lúc nào cũng ở bên con ,vì sao không cho con ăn ,vì sao không cho con có cuộc sống ,cứ để cho con đi đâu cũng đi vào khổ tận cùng ,vậy mà cứ nói thương con là sao ,con nhất định không đi tu đâu ,ngàn đời con không bao giờ đi tu .

 

Cô vào đời đầy nghiệt ngã và bi thương ,cơm áo gạo tiền làm cho cô chóng mặt ,vừa có tiền đó hết đó dù rất giỏi ,làm đêm lẫn ngày không ngao ngán ,nhưng lạ thay đồ mới không bao giờ mặc được ,mặc vào thì bệnh liền ,mỗi lần cô mặc đồ mới vào phải cho chó mèo hoặc ai đó mặc trước rồi cô mới mặc ...Cô ngao ngán cho kiếp đời gì quá tệ ,đời thì bạc bẽo gạt lừa giả trá ,có chồng chẳng có tình yêu thương ,sinh con trong gian khó tự nuôi ,đêm về thì bị kẽ ác vô hình rượt đuổi ,một hôm cô tức mình quá cô đi ra một cánh đồng lúa không ai thấy ...

 

Cô la lên rằng “HỠI TẤT CẢ NHỮNG NGƯỜI VÔ HÌNH ĐÓ ƠI ...Tôi có kiếp đời trôi nổi rất ghê hồn ,tôi có tội gì với các người vì sao các người cũng muốn rượt đuổi giết tôi ,vì sao thế? Tôi tội gì nói cho tôi biết rõ được không? Xin đừng rượt tôi nữa tôi mệt lắm rồi.

Còn các vị ông bà tốt với con đó ơi ...Chùa là gì ,tu là gì con không biết ,làm ơn làm phước xin đừng phá con nữa nha ,để cho con làm ăn nuôi con đi ,nếu muốn con đi tu ,để con 55 tuổi rồi con đi tu ,con chỉ thích tu AM nhỏ thôi ,ăn cơm đạm bạc sống buôn bỏ không nghĩ có phải là tu không ...Xin đừng kiêu gọi con nữa, con không vào chùa tu đâu ,vì nơi đó còn miệng lưỡi và chiếc áo bóng bẩy con thấy không thể nào đi tu ở đó đâu nha ,con chỉ xin làm ăn nuôi con 1 phần còn bao nhiêu cho hết ,con không cần giữ ,xin thương con đừng bắt con vào chùa ,con xin các vị đó”.

 

Một hôm BỒ TÁT QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT NAM HẢI nói "Con đi theo ta ...". Tiểu cô đi theo người bay trên hư không đến ngọn núi dựa biển ...Bồ Tát chỉ xuống biển có một cái thuyền màu trắng nói con nhảy xuống đó đi ,tiểu cô nhìn xuống chiếc thuyền không đáy ở dưới biển mênh mông ...Cô la lên “Bà ơi con đâu có điên,làm gì nhẩy xuống cái thuyền không đáy cho con chìm chết luôn đó bà ơi ,con không nhẩy đâu”. Thế là bà đẩy cô xuống ,ôi tiểu cô đứng trong mạng thuyền không đáy đứng trên nước ,cô tiểu la lên “Bà ơi vì sau con không chìm hả bà?” ,bà nói rằng ...”RONG THUYỀN BÁT NHÃ ĐỘ QUẦN SINH - con mau về chùa lấy danh hiệu NHÂN DUYÊN BÁT NHÃ ...Thời Mạt Pháp Ni Cô Về Chùa GIẢNG PHÁP “.

 

Và cũng từ đó sự nghiệp làm ăn tiêu tan ,tiếng giật nợ nghe buồn chán ,khóc ngất ,nói rằng BỒ TÁT ơi con không đi tu đố bà bắt được con ,con không đi bà làm gì được con ...Sau đó ra chợ không ai mua đồ ,tiền vốn hết sạch còn thêm nợ oan gia đành thúc thủ ở nhà ở không 4 năm ...

 

Trong 4 năm ở nhà 239\63\4 Trần Văn Đang P.11, Q.3, Tp. HCM không làm gì ra tiền ,tiểu phải lượm rau muốn ở chợ Hòa Hưng người ta cắt bỏ cái đuôi bỏ ,tiểu cô lượm về nấu canh nuôi con ăn học trong thiếu thốn ,không có tiền đosbg tiền trường cho con trong gian khó cũng phải chịu đựng ,vì ra chợ đời không ai mua đồ ,bán mãi không ai mua ,rốt cuộc đành ở nhà ở không.

 

Trong 4 năm đó có rất nhiều vị PHẬT TỔ hiện thân cho tiểu cô thấy rõ để tiểu cô yên lòng đi xuất gia ,kể cả RỒNG PHẬT ,RỒNG TRỜI đón tiểu ,tiểu củng không đi xuất gia .

 

Rồi một hôm đó đầu tiểu đau như ai đó bổ vào đầu ,đau đớn vô cùng ,lại nghe tiếng trống trời, tiếng chuông trời đánh vang vang :”Thời Mạt Pháp Ni Cô Về Chùa Giảng Pháp mau mau vào chùa BÁT NHÃ xuất gia”. Tiếng trống tiếng chuông càng vang bao nhiêu tiểu cô như điên như dại ,tiểu quyết chống cự không đi ,cho đến không chống cự nổi tiểu cô chạy vô chùa BÁT NHÃ xuất gia vô điều kiện

 

...NGÀY 19 THÁNG 6 Tiểu cô nhức đầu quá nên phải vào chùa XUẤT GIA. Tu gia, tu chợ, tu chùa. Tu 3 nơi ,sau đó phật tử thành lập am tự tại 239\63\4 Trần Văn Đang P.11, Q.3, Tp. HCM để cho cô tiểu khuyên người tu sửa và giúp người. 

 

Sau khi XUẤT GIA ,20 ,21 ,22 Tiểu cô thấy rất rõ quá nhiều tiền khiên kiếp của chính mình có quá nhiều tiền khiên kiếp tu ,kể cả nhiều trang dũng tướng kiêu hùng bảo hộ vua của nhiều đất nước.

 

...Tiểu cô khóc ngất trên chánh điện ,và nói rằng “PHẬT TỔ VÀ BỒ TÁT 10 PHƯƠNG ƠI vì sau không đưa con về chùa tu sớm hơn ,vì sau phải cho con truân chuyên ở đời mấy mươi năm như vậy, con phải làm sao khi tuổi đời xuất gia 40 tuổi ,con làm gì đây với danh hiệu THỜI MẠT PHÁP NI CÔ VỀ CHÙA GIẢNG PHÁP phải đối mặt với tất cả, thật là bi ai cho con ,nếu con biết chỉ cần trẩy đầu tóc con, con sẽ biết rõ tiền khiên kiếp của chính con ,thì con đi xuất gia từ nhỏ rồi đâu để đến ngày nay thật là thương cho con” .

 

Từ đó cô tiểu tự đi khuyên người tu sửa và giúp người hết lòng ,kể cả tự đi thuyết giảng thuyết trình ,nhưng phải đối diện với GIÁO HỘI PHẬT GIÁO thế gian thường trụ rất khó khăn về tư tưởng và nhân cách tu không giống nhau ...Tiểu cô đi hành sự tiểu cô phải biết rõ người đó ở đâu và cần khuyên gì ,tiểu phải hiểu rõ rồi mới đến khuyên và nhắc nhở đó là số phận của cô TIỂU NI DIỆU HÂN hành sự khuyên người tu sửa chỉ có một mình không có người thứ 2 cộng tác .

 

8 năm sau Tiểu được LINH HỒN TỔ QUỐC NHIỀU ĐỜI đưa tiểu đến ấp 2 xã an phú tây QUẬN BÌNH CHÁNH an trụ vào năm 2008 Nhận AM TỰ lấy danh hiệu là NHÂN DUYÊN BÁT NHÃ.

 

đây là những lời tiểu cô nói rõ trước khi tiểu cô còn sống khi kể về đời sống truân chuyên của kiếp đời, kiếp tu ...Xin xem lại câu chuyện SỐ NHÀ CHÙA trên trang FACEBOOK và 100 bài thuyết  trình của tiểu cô thuyết trình mà tất cả NHÂN DUYÊN nghe đọc hiểu rõ số kiếp nhà chùa có duyên phận mà tu tập nhân cách đạo đức tốt ,không rơi vào nghiệp khổ đau trong luân hồi sinh tử là tiểu cô vui rồi ,nhưng tất cả đại ý là của 10 PHƯƠNG CHƯ PHẬT đã hướng chỉ cho tiểu cô khuyên người tu sửa .

 

NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT 

 

NAM MÔ MƯỜI PHƯƠNMG ĐẠI BI HỘI THƯỢNG PHẬT BỒ TÁT 

 

NAM MÔ MƯỜI PHƯƠNG TĂNG CẢ THẾ GIỚI